Trì Lẫm dẫn theo Lâu Mịch tiến gần đến nguồn sáng, tay nắm lấy cổ tay nàng hơi siết chặt thêm chút, quay đầu lại chăm chú nhìn, giữa hai hàng lông mày nhíu lại, tựa như đang dò hỏi nàng đã chuẩn bị xong chưa.
Lâu Mịch cố gắng kéo suy nghĩ mình từ trong cơn kinh ngạc quay về, không dám lại nghiêm túc ngắm gương mặt càng nhìn càng đẹp kia của Trì Lẫm.
Nàng sắp bước vào một thời đại đầy nguy hiểm, không thể để tâm trí phân tán dù chỉ một chút.
Lâu Mịch nghiêm túc gật đầu với Trì Lẫm, biểu thị quyết tâm.
Trì Lẫm sợ nàng quá căng thẳng mà làm hỏng chuyện, giơ tay xoa nhẹ gò má nàng, dùng cả tay chân và nụ cười để giúp nàng thả lỏng hơn một chút.
Lâu Mịch lần đầu tiên biết được, thì ra giữa hồn phách và hồn phách có thể chạm nhau.
Hơn nữa hồn phách lại còn biết đỏ mặt tim đập.
Nếu hành động trấn an này của Trì Lẫm xảy ra trước kia, Lâu Mịch chỉ cảm thấy nàng là một ông cụ non, tâm trí trưởng thành hơn bạn cùng trang lứa, là một muội muội săn sóc rất tốt.
Nhưng hiện tại rõ ràng, Trì Lẫm chân chính lớn tuổi hơn nàng, hiện lên ngay trước mắt, Lâu Mịch thuận theo cảm xúc lần này, cảm giác bản thân giống như con mèo nhỏ, hận không thể vẫy đuôi lắc lư.
Đại tỷ tỷ vừa xinh đẹp lại ôn nhu, còn đáng tin cậy, rất lợi hại nữa......
Càng đến gần nguồn sáng, ánh sáng càng chói mắt.
Hai người vẫn nắm tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-the-ket-hon-truoc-ninh-vien/2905352/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.