Editor: Gấu Gầy
Đại lộ Chu Tước sắp đi đến cuối.
Cửa cung càng ngày càng gần, hiện lên một màu đỏ thẫm, màu sắc tươi đẹp mà không làm mất đi sự trang trọng, đối lập rõ ràng với bức tường cung điện kế bên.
Ở một chỗ cao hơn, ráng chiều kéo theo ánh tà dương đỏ rực treo trên mấy cành khô.
Ngu Bắc Châu xuống ngựa, tiện tay ném dây cương cho thị vệ đã chờ sẵn, chấp tay sau lưng, thờ ơ đi theo nội thị cầm đèn lồ ng vào cung điện.
Hoàng đế hiện giờ của Đại Uyên hùng tài đại lược*, có dã tâm thâu tóm thiên hạ, thống trị các nước, quét sạch đại hoang.
Đồng thời cũng mang tiếng bạo quân chuyên quyền độc tài, bất nhân tàn bạo.
Mấy năm trước vẫn còn bảy nước san sát, hiện giờ ba nước tiếp giáp xung quanh đã bị Đại Uyên xoá sổ, chỉ còn lại ba nước kéo dài hơi tàn.
Các nước nhỏ cộng hết lại cũng không gây được sóng gió, không đủ để uy hiếp.
Hơn nữa Uyên Đế chính trực tráng niên, khát vọng thiên hạ không hẳn là không thể thực hiện.
Lần này, Ngu Bắc Châu lại đánh bại Nam Lương trở về.
Tính ra, chỉ còn Vệ quốc và Dự quốc là chưa đưa vào bản đồ Đại Uyên, thành tựu mà cổ nhân không ai đạt được đã gần trong tầm tay Uyên quốc.
Rất nhanh, y đã tới trước điện.
Nội thị thông báo xong, cúi đầu đứng ở cửa, không dám tiến thêm một bước.
Ngu Bắc Châu nhấc chân bước vào đại điện.
Uyên Đế đang ngồi ngay ngắn trên long bào huyền sắc, không giận tự uy.
Mười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-the-uong-mot-ly-khong/1356453/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.