Editor: Gấu Gầy
Bên ngoài mưa rơi rả rích, đập vào lều trại phát ra âm thanh rào rạc.
Bởi vì đi đường quá gấp, nên không thể khảo sát kỹ lưỡng thành trì như lúc đến. Thậm chí còn đi đường tắt, nên nơi nghỉ chân trong vòng trăm dặm đều không có làng mạc nào, bây giờ trời lại đổ mưa, khắp nơi trong núi rừng đều là những hố nước trũng mấp mô, nước bắn lên từ móng ngựa cao hơn nửa thước.
Lều trại rất đơn sơ, chỉ dựng bằng hai giá đỡ, túi ngủ chỉ có thể miễn cưỡng che đi cái lạnh đêm thu bên ngoài.
Hồng y nam tử phong trần mệt mỏi, cũng đã đi một ngày một đêm, thậm chí vì đuổi kịp họ đã thúc ngựa không ngừng, gọi sửu ưng trên trời dẫn đường, vô cùng khó khăn vất vả.
Tông Lạc ít nhất đã ngủ một giấc, nhưng Ngu Bắc Châu hoàn toàn không hề chợp mắt, hồng y trên người ướt đẫm, áo choàng lông trắng dính đầy bùn đất và nước mưa.
Người từ trong mưa chạy đến toàn thân ướt sũng, mắt phượng ánh lên sắc đỏ tức giận, dưới đế giày đều là nước, lấy tư thế gần như nhếch nhác như vậy xông vào lều chính, nhưng trước khi hôn hắn, lại hất tung áo choàng, dùng nội lực hông khô y phục, những nơi tiếp xúc với Tông Lạc đều khô ráo và nóng bỏng.
"Hôm qua thật sự nên để tiểu sư đệ làm chìa khóa, trói sư huynh lại, khoá chặt tay chân làm đến mức không thể xuống giường, như thế sư huynh mới không còn tâm tình chạy đi nữa, huynh nói có đúng không?"
Ngu Bắc Châu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-the-uong-mot-ly-khong/288964/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.