Bệnh viện tiếp nhận nạn nhân bị bỏng bởi tai nạn giao thông khiến không ít bác sĩ khoa Bỏng đang "off" phải vội vàng trở về bệnh viện tham gia phẫu thuật. 
Ca phẫu thuật kết thúc, các bác sĩ lục tục rời khỏi phòng mổ. 
Khi thành phố gần như đã chìm vào cơn say, tuy nhiên ở một góc nào đó vẫn còn đang trong trạng thái tỉnh táo. 
Trên hành lang vang lên tiếng bước chân vừa nặng nề vừa mệt mỏi, cô lại nhìn lên gương mặt Hạ Tư Hành, dưit mắt anh đã xuất hiện quầng xanh nhàn nhạt. 
Kim Hề hỏi, "Còn bận gì không anh?" 
Hạ Tư Hành, "Hết rồi." 
"Thế?" 
"Anh đi thay đồ rồi chúng ta về nhà." 
Anh vẫn còn mặc bộ đồ mổ màu xanh, vì vội vàng liên lạc với cô nên chưa kịp thay ra. 
Ở khoa có phòng thay đồ riêng, nhưng không nằm cùng tầng với văn phòng khoa. 
Hạ Tư Hành kéo tay Kim Hề đi vào lối thang bộ. 
Đèn cảm ứng lần lượt bật sáng theo tiếng bước chân, cả không gian bệnh viện như được tẩm thuốc khử trùng, bầu không khí cực kỳ lạnh lẽo và cô quạnh. 
Xuống được một tầng, Kim Hề chợt hỏi, "Có phải Đào Đào đang nằm ở tầng này không anh?" 
Hạ Tư Hành, "Em muốn đi thăm con bé hả?" 
"Được không anh?" 
"Chắc em ấy đã ngủ rồi." 
"Em chỉ muốn xem con bé thế nào thôi." 
"Em ấy hồi phục rất tốt, chừng cuối tháng là có thể xuất viện." Hạ Tư Hành mở cửa thoát hiểm, dẫn cô đi tới phòng bệnh của Đào Đào. 
Kim Hề sững sờ, "Nhanh thế sao?" 
"Nhanh chỗ nào?" 
Hơi thở lạnh lùng 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-thien-nga/880522/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.