Sắc mặt Dung tần và Dao mỹ nhân lập tức đại biến.
Mà ta… cũng cứng đờ.
Nếu chuyện này không bị truy cứu thì không sao, nhưng nếu Hoàng đế tra xét đến cùng… thì di nương ta chính là kẻ gánh tội!
Dung tần thét chói tai: "Không thể nào!"
Hoàng đế khẽ nhíu mày: "Truyền thái y."
Thái y tiến lên xem xét, cẩn thận ngửi viên đá, rồi cúi đầu bẩm báo:
"Khởi bẩm Hoàng đế, đây thực chất chỉ là một viên đá tỏa hương bình thường, không hề có xạ hương hay độc tính gì."
Dung tần trợn tròn mắt, lẩm bẩm: "Sao có thể như vậy? Vậy rốt cuộc ai đã hại ta?"
Bỗng nhiên, nha hoàn bên cạnh Dao mỹ nhân đột ngột quỳ sụp xuống, mặt cắt không còn giọt máu, run rẩy nói: "Nô tỳ… nô tỳ muốn tố giác Dao mỹ nhân!"
"Nương nương mỗi ngày đều mượn cớ sang trò chuyện, giải buồn cho chủ tử. Nhưng thực chất là để mang theo chiếc túi thơm này, cố ý lượn lờ trước mặt chủ tử!"
"Chính vì chiếc túi thơm này, chủ tử mới bị sảy thai! Kẻ thật sự tâm địa độc ác… chính là Dao mỹ nhân!"
Ầm...!
Lời vừa dứt, cả điện chấn động.
Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía Dao mỹ nhân.
Nàng ta biến sắc, vội vàng quỳ xuống, cuống quýt tháo chiếc túi thơm ra, tay run rẩy mở ra cho Hoàng đế xem: "Hoàng đế minh giám! Bên trong chỉ có tùng hương để bảo dưỡng dây đàn tỳ bà, làm gì có xạ hương?"
Thái y nhận lấy, mở ra kiểm tra, lôi ra một viên châu đỏ sậm, ngửi thử… rồi sắc mặt lập tức biến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-tich-hoan/2750072/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.