Biên tập: Ross
Chương 48
Thực và dục
Anh thực sự thề thốt, mặc dù lời của Chúc Tòng Duy chỉ là vô tình nói ra. Có lẽ không ai ngờ tới vị chủ tịch quyền uy như Ôn Trình Lễ lại vì chuyện này mà nghiêm túc đến thế.
Cô bôi thuốc xong, nhẹ nhàng kéo váy xuống.
“Xong rồi.”
Ôn Trình Lễ nghiêng người, ánh mắt lướt qua làn váy cô, đảm bảo rằng cô chỉ thoa thuốc ở chân, hẳn là không có vấn đề gì.
Chúc Tòng Duy thản nhiên đặt lọ thuốc xuống, giọng điệu lạnh nhạt:
“Mau ra ngoài đi.”
Trong đầu cô thấp thoáng ý nghĩ, bọn họ chắc đang tưởng tượng linh tinh rằng cô và anh đang lén làm gì đó mờ ám. Cảm giác như “lòng có tật thì giật mình” chính là tâm trạng hiện tại của cô. Dù cho họ không phải là tội phạm, cũng chẳng làm chuyện gì khuất tất cả.
“Không vội ra ngoài.” Ôn Trình Lễ rót một ly trà, hơi nâng cằm, ra hiệu cô ngồi xuống. “Anh không nói có quà sao?”
“Anh cứ như kiểu đánh một gậy rồi cho một viên kẹo ấy.” Chúc Tòng Duy lẩm bẩm, chậm rãi bước tới, ngồi xuống đối diện anh.
Ôn Trình Lễ nhướng mày, hỏi lại:
“Anh đánh gậy chỗ nào?”
Câu này vừa dứt, không khỏi khiến người ta suy nghĩ lung tung. Ít nhất thì Chúc Tòng Duy cũng nhận ra, sợ chủ đề đi xa hơn, vội vàng chuyển hướng:
“Quà gì thế?”
Ôn Trình Lễ lấy từ trong túi giấy trên bàn ra hai hộp sô-cô-la:
“Loại sô-cô-la địa phương mà giáo sư bên đó giới thiệu.”
“Nhỡ em không ăn sô-cô-la thì sao?” cô hỏi.
Ôn Trình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-tinh-ket-hon-khuong-chi-ngu/2699450/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.