Trên con phố đông người qua lại, một cậu bé thấp nhỏ với khuôn mặt đáng yêu nhét tay vào túi quần, vừa đi vừa thảnh thơi dạo bước.
Đứng tại ngã tư, cậu bé vươn tay xoay ngược phần chóp của chiếc mũ lưỡi trai ra sau, ánh mắt lướt quanh một vòng rồi dừng lại trên thân hình cao lớn, tuấn tú của một người đàn ông bên kia đường. Người đàn ông mặc áo sơ mi đen, tay xách một chiếc va-li mã số. Trên gương mặt góc cạnh là vẻ lạnh lùng kéo dài không tan, ánh mắt sắc bén như chim ưng quét quanh bốn phía, lạnh lẽo khiến người ta ớn lạnh tận xương.
Ánh mắt của cậu bé nhìn chằm chằm vào người đàn ông rất lâu. Như có linh cảm, người đàn ông cũng quay đầu nhìn lại. Cách nhau một con đường, một lớn một nhỏ, bốn mắt giao nhau, âm thầm đánh giá đối phương. Người đàn ông kia nhìn cậu bé chăm chú hồi lâu, vẻ mặt ngày càng kỳ quái.
Đột nhiên, cậu bé nhoẻn miệng cười, nụ cười rạng rỡ vô cùng. Mà người đàn ông lạnh lùng kia thì hoàn toàn sững sờ, trơ mắt nhìn cậu bé băng qua đường tiến lại gần mình. Trong mắt anh, sự kinh hãi và ngỡ ngàng khó có thể che giấu.
“Chào chú, chú Cố.”
Đứng trước mặt Cố Thám, chiều cao của Tô Nặc Hiền còn chưa tới đùi anh.
Cố Thám khó khăn mấp máy môi, cúi đầu nhìn cậu bé trước mặt, không giấu nổi sự chấn động. “Cháu là… Eric?” Cố Thám kinh ngạc rất lâu, cuối cùng cũng tìm lại được giọng nói đã mất từ lâu.
Tô Nặc Hiền cười ngọt ngào,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-tong-tai-cung-chieu-thu-ky-truong-tan-troi/2760382/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.