“Kết hôn à… Giai Nhã, đây là ý của em, hay là của ông cụ?” – Cố Thám đặt đũa xuống, mất hết hứng ăn uống.
“Thức ăn nguội rồi, nuốt không trôi đúng không?” – Thấy Cố Thám cầm khăn giấy lau miệng, Thương Giai Nhã hơi nhướng mày. Phản ứng này nằm ngoài dự đoán của cô.
“Không, anh ăn no rồi.” – Cố Thám tùy ý lắc đầu. Dù món ăn có ngon đến đâu, giờ phút này cũng khó nuốt trôi.
Thương Giai Nhã ngồi xuống thu dọn bát đũa, sau đó rút vài tờ giấy chậm rãi lau sạch dầu mỡ trên tay. Cố Thám lặng lẽ nhìn người phụ nữ làm gì cũng chu toàn trước mặt, trong lòng lại đang cân nhắc một quyết định khác.
“Giai Nhã, hôm nay em đến chỉ vì chuyện này sao?”
Thương Giai Nhã ném khăn giấy vào thùng rác, giơ tay lên ngửi, cau mày với vẻ ghét bỏ, “Dầu mỡ, thật kinh khủng.”
Cô không thích thứ gì dính dầu, thức ăn thường chỉ ăn chay, còn căn bếp – đó là vùng cấm với cô.
Thấy cô cố tình chuyển đề tài, Cố Thám cũng không cáu. Anh tựa lưng vào ghế sofa, điềm nhiên nhìn cô, vô cùng kiên nhẫn.
Anh đang chờ – chờ Thương Giai Nhã chủ động lên tiếng.
“Ha…” – Thấy dáng vẻ ung dung chờ đợi kia của Cố Thám, Thương Giai Nhã khẽ cười. “A Thám, anh lúc nào cũng kiên nhẫn như thế.”
Cô tự nhận mình cũng không phải người thiếu kiên nhẫn, nhưng so với Cố Thám thì đúng là kém một bậc.
Cố Thám khẽ cười, như thể chấp nhận lời khen, vẫn giữ nguyên tư thế, tiếp tục im lặng nhìn cô.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-tong-tai-cung-chieu-thu-ky-truong-tan-troi/2762142/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.