“Không sao.” Liên Trăn cố nhếch môi cười cười: “Ngồi xe buýt mà không tắc đường thì khoảng một tiếng là đến.”
"Lâu như vậy.” Đường Vũ La chu cái miệng nhỏ nhắn, non nớt nói: "Cậu, hay là sau này cháu học lớp vũ đạo, để chú Triệu tiện đường qua đón cô Kiều đi.”
"Chuyện này cháu nói với cậu cũng vô dụng, cháu phải nói với mẹ cháu chứ.” Thân Mục Dã thản nhiên nói: "Còn nữa, cháu quên rồi sao, cháu chỉ có tiết vào thứ bảy chủ nhật, bình thường thời gian chú Triệu đưa đón cháu cũng phải cố dành ra.”
"Hình như đúng là vậy.” Đường Vũ La phiền não nắm tóc, nhìn dáng vẻ ngây thơ của cô bé, tâm tình Liên Trăn tốt lên mấy phần, cười dỗ dành: "Tiểu Vũ, cô cám ơn ý tốt của em, thật ra hôm nay cũng chỉ là tình huống đặc biệt, bình thường thời tiết không tốt bạn trai cô sẽ đến đón cô.”
Đôi mắt Đường Vũ La trở nên óng ánh: “Cô Kiều, cô xinh đẹp như vậy, khẳng định bạn trai của cô cũng rất đẹp trai.”
Liên Trăn mỉm cười mím môi, má lộ ra hai lúm đồng tiền ngọt ngào, đang muốn nói gì, điện thoại trong túi xách đột nhiên vang lên.
"Alo, Hoa Phỉ....”
"Trăn Trăn... Trăn Trăn yêu dấu....” tiếng làm nũng liên tiếp của Kỷ Hoa Phi truyền ra, cả người Liên Trăn nổi da gà.
"Nói đi, cậu làm chuyện gì có lỗi với mình à?”
"Hì hì, thật ra là như này... Chính là hai ngày nữa mình kết hôn, đám Hứa Tố Ngưng, Trần Hân Hân cũng sẽ tới, trời đất chứng giám, lúc đầu mình cũng không muốn mời bọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-truong-van-khoe-chu/2456983/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.