Trong căn phòng tối om, nồng nặc mùi thuốc lá và men rượu. Ánh trăng mơ hồ soi sáng một phần bên khung cửa sổ, từng đợt gió lạnh tê tái thổi tung cả tấm rèm cửa. Khung cảnh u ám đến đáng sợ. Nhưng sâu trong đó, là một khoảng không gian cô đơn, thê lương.
Lâm Gia Hạo ngồi trêи sàn nhà, lưng tựa vào giường. Tay cầm hẳn một chai rượu đã uống gần hết, bên cạnh là một cái gạt tàn đựng đầy đầu lọc thuốc lá và tàn thuốc. Quần áo xộc xệch, dáng vẻ tiều tụy, mệt mỏi. Ánh sáng tịch mịch, đơn côi chiếu lên gương mặt tuấn lãng của hắn, như phơi bày cả một bầu trời lạc lõng, tuyệt vọng và bất lực.
Hắn vươn tay lấy chiếc điện thoại nằm lăn lóc chỗ chân tường. Mở khoá lên, hình ảnh nữ nhân với mái tóc ngắn, một thân trang phục đen ngòm. Vẻ mặt điềm đạm, lạnh lùng, bình tĩnh đến lạ. Trong đó, nữ nhân ấy vuốt mái tóc ra sau, dưới chân là một tên đàn ông ôm bụng mặt mếu máo nhưng đã bị làm mờ. Chỉ còn nữ nhân ấy, đứng giữa đám người mơ mơ ảo ảo không nhìn rõ mặt.
Đó là lúc Cố Tử bị bắt làm con tin tại trung tâm mua sắm!
Lâm Gia Hạo vuốt ve gương mặt của cô trêи màn hình điện thoại, giương một nụ cười bất lực. Bỗng, một dòng lệ nơi khoé mắt trượt xuống. Hắn áp điện thoại vào ngực trái, nhắm mắt ngửa mặt lên trần nhà.
Thực ra, lần đầu Lâm Gia Hạo gặp cô, không phải là ở quân khu phía Đông. Mà là tại trung tâm mua sắm. Cô gái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-tu-lam-nu-phu/2455964/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.