Chương 137
Hít một hơi thật sâu, Nam Khuê lại nhìn Phương Thanh Liên, ánh mắt trở nên trong suốt lại kiên định: “Cho dù những lời này của cô có là sự thật thì đã làm sao? Nhưng toàn bộ đều đã là quá khứ rồi, Phương Thanh Liên, cô đã mất đi anh ấy rồi.”
“Bây giờ, anh ấy là chồng của tôi, tôi là vợ của anh ấy, tôi chỉ cần biết được điểm này là đủ rồi.”
“Thế à?” Phương Thanh Liên cười lạnh: “Nam Khuê, cô dám cược với tôi một lần không?”
“Cược thế nào?”
Giống như đang bị quỷ ám vậy, Nam Khuê cứ thế mà đáp ứng. Nghe thấy lời ứng chiến của cô, Phương Thanh Liên khẽ nhếch môi lên nở một nụ cười.
“Bây giờ cô gọi điện thoại cho Kiến Thành, bảo anh ấy tới đây, sau năm phút là biết được đáp án rồi.”
“Được.” Nam Khuê đồng ý, lấy điện thoại ra gửi cho Lục Kiến Thành một tin nhắn.
Bên đó rất nhanh đã trả lời: “Được.”
Lúc này Phương Thanh Liên vẫy tay gọi phục vụ: “Lấy cho tôi một con dao gọt hoa quả.”
Nhận được dao, Phương Thanh Liên cũng không chớp mắt lấy một cái, trực tiếp cứa lên tay một dao.
Lúc này trên tay cô ta trào ra một dòng máu tươi. Rất nhanh cả tay Phương Thanh Liên đều là máu. Ngay sau đó, Phương Thanh Liên đưa cây dao cho Nam Khuê:
“Cô cũng cứa một dao đi, tôi muốn xem xem Kiến Thành sẽ cô đưa đi bệnh viện, hay là đưa tôi?”
Nam Khuê nhận lấy cây dao, chỉ thiếu một chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/2236185/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.