Chương 268
Phòng khách tầng một, Lục Kiến Thành rút một điếu thuốc ra.
Nói là hút thuốc nhưng thật ra hút cũng không chuyên tâm, mãi cho đến khi thuốc cháy chạm vào đầu ngón tay, cảm giác được sự nóng bỏng anh mới phản ứng được, châm thuốc nhưng chỉ hút một hơi.
Lục Kiến Thành gạt tàn thuốc rồi cầm điếu thuốc lên hút mạnh một hơi, sau đó trực tiếp lấy ra dập.
Hiện tại anh vô cùng bực bội, tâm trạng hút thuốc cũng không có.
Mưa to và sấm chớp ngoài cửa gần như chưa từng dừng lại, mưa như trút nước.
Nghĩ đến chuyện xưa nay cô sợ sấm sét và mưa to, tim Lục Kiến Thành lập tức mềm xuống.
Đột nhiên anh có chút ảo não và hối hận, đáng lẽ anh không nên rời đi như vậy.
Mưa lớn như vậy, căn phòng lại còn vừa lớn vừa trống trải, lại còn tối, không biết cô có sợ không? Có khóc đến mức nghẹt mũi không?
Hoặc giống như trước đây sợ hãi trốn trong chăn, lo lắng đến phát run, cả đêm đều không ngủ ngon.
Nghĩ đến đây, Lục Kiến Thành càng hối hận hơn.
Anh đúng là không nên xúc động đóng cửa rời đi để cô một mình ở trong phòng.
Nhưng anh là một người đàn ông, làm gì cũng phải có lòng tự trọng.
Đã đi ra rồi, hơn nữa còn tức giận đi ra, sao có thể nói về là về được?
Ít nhất thì cô cũng phải giữ anh lại một chút mới đúng.
Sau đó người nào đó bắt đầu tự an ủi mình, chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/2236414/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.