Chương 314
Nhưng sau cú va chạm mạnh vừa rồi, không biết điện thoại của cô đã rơi ra chỗ nào.
Nam Khuê cố gắng tỉnh táo tìm điện thoại.
Cuối cùng cô cũng thấy điện thoại ở mặt thảm cách đó không xa, giây phút này cô kích động đến mức rơi lệ, nhưng điện thoại cách cô quá xa, cô muốn cầm được nghe có vẻ dễ nhưng làm thì không sẽ chút nào.
Cô sụp đổ, vừa khóc vừa cảm thấy tuyệt vọng.
Lúc này tất cả cảm xúc trong lòng đều từ từ xuất hiện.
Nam Khuê dùng hết sức rướn người về phía trước, muốn nhặt điện thoại ở sau lưng.
Tay không đủ dài, cô cởi giày ra, bỏ tay vào trong giày, lợi dụng mũi nhọn của giày để kéo di động về phía mình.
Bên ngoài mưa rơi xối xả, nhiệt độ vô cùng thấp, gió lớn không ngừng thổi.
Bên trong cửa sổ, người Nam Khuê cong lại, đầu đầy mồ hôi, tay của cô cố gắng rướn về phía trước, tiếp tục rướn về phía trước…
Vì đau nên người cô đổ mồ hôi lạnh, nhất là dưới bụng giống như có người đang dùng châm đâm vào vậy, vô cùng đau nhức.
Nhưng cô không thể từ bỏ.
Cuối cùng cô cũng lấy được điện thoại.
Giây phút chạm được vào điện thoại, Nam Khuê vui đến mức chảy nước mắt.
Nhưng cô nhanh chóng phát hiện điện thoại đã hỏng, chắc do cú va đập mạnh lúc nãy làm hư.
Cô nắm lấy điện thoại, khởi động đi khởi động lại, cuối cùng không biết sau bao nhiêu lần thử, màn hình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/2236472/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.