Giang Văn Thăng không nói gì nữa, trong lòng anh ta vẫn tin Lục Diệp.
Khu biệt thự Hoàn Hải Vân Lâm.
Dưới sự giúp đỡ của Chiến Vân Kỳ Lục Diệp đã hoàn toàn dọn vào nhà Chiến Đình Kiêu.
Lục Diệp vốn cho là Chiến Đình Kiêu không có ở đây, không nghĩ tới đi theo Chiến Vân Kỳ trở về, Chiến Đình Kiêu đã ngồi ở salon phòng khách chờ.
Cô vừa vào cửa liền thấy Chiến Đình Kiêu đang ngồi chờ cô, thật giống như đoán được cô sẽ đến.
Chiến Đình Kiêu như vậy, nhất thời để Lục Diệp có chút khó chịu.
Nhưng mà cô cũng không có giải thích gì.
Chẳng qua là đi vào dạo một vòng, sau đó mới phát hiện đồ trong nhà cô không đưa đến nhà Chiến Đình Kiêu.
Lục Diệp có chút ngạc nhiên “Chiến tiên sinh, đồ của tôi đâu?”Chiến Đình Kiêu còn chưa lên tiếng, Chiến Vân Kỳ đã nói “Diệp Tử, cô bình tĩnh một chút, nghe tôi giải thích…”Có ai rảnh nghe cậu ta giải thích? Lục Diệp đẩy Chiến Vân Kỳ ra.
Cô chuyển đến cũng được, tại sao…đồ đều không có?Như vậy cũng quá quá quá đáng rồi?“Vứt rồi.
” Chiến Đình Kiêu lạnh lùng nói “Nếu như em muốn, có thể mua lần nữa.
”Lục Diệp suýt té xỉu.
Nhiều đồ gia dụng trong phòng cô không thấy cũng thôi đi, bây giờ lại bị Chiến Đình Kiêu kêu vứt rồi.
Anh không cần đồ của cô như vậy, tại sao còn muốn cô chuyển qua?“Chiến tiên sinh,như vậy không tốt đâu…”Chiến Vân Kỳ rất sợ Lục Diệp tức giận bỏ chạy, vội vàng đi lên giải thích “Thật ra chú út cảm thấy…những đồ của cô cũng không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-anh-hau-lai-bo-tron/229363/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.