Lúc mẹ Duy đến bên cạnh Duy Y thì Kiều Ngự Diễm đã đi xa.
“Mẹ, sao mẹ lại ở đây?” Duy Y nhìn chằm chằm, không thể tin nhìn mẹ mình, tại sao bây giờ mẹ lại ở đây, không phải mẹ ở nhà với ba sao? Mới vừa rồi mẹ có nhìn thấy hay không?
Nhưng khi Duy Y nhìn vào ánh mắt mẹ Duy cô biết sắp có chuyện xảy ra.
Ánh mắt mẹ Duy trách cứ, không thể tin được, còn có nóng giận…….
“Về nhà với mẹ ngay lập tức!” Mẹ Duy kéo tay Duy Y, không để ý tới nhiều cặp mắt trong chưng cư đang nhìn.
“Mẹ đừng kéo con, con tự đi được!”
Mẹ Duy tự nói với mình nhất định phải tỉnh táo, bà là một giảng viên, dĩ nhiên lúc này biết nên xử lý chuyện của con gái như thế nào, nhưng bà không nhịn được, bà không chịu được cảnh con gái mình ở chung một chỗ với người đàn ông lớn tuổi như vậy, hơn nữa càng không thích hình ảnh người đàn ông kia khoác tay lên vai Duy Y…….
Mẹ Duy không buông tay Duy Y cho đến khi vào thang máy, sắc mặt vẫn âm trầm như vậy.
Trong thang máy chỉ có hai mẹ con, thật ra Duy Y hoảng hốt, nhìn sắc mặt của mẹ cô biết bà nhất định thấy được.
Cô không hiểu, bình thường Kiều Ngự Diễm đưa cô về đều không xuống xe, tại sao hôm nay cố tình như vậy, không chỉ có xuống xe lại còn hôn lên trán cô.
“Mẹ, có phải mẹ đã thấy rồi không?” Duy Y nhìn sắc mặt của mẹ thử hỏi, trong lòng sớm đã hoảng loạn, lòng bàn tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-be-nho-cua-tong-giam-doc-bang-hoa/482681/chuong-61.html