"Anh muốn làm cái gì?" Cô giống như giẫm phải cái đuôi mèo, cảnh giác nhìn về phía anh ta.
Mạc Duy Uyên cong khóe môi lên, "Tới đây"
Mộc Tuyết Nhu lui về phía sau, cô thấy ở đáy mắt anh ta có ... dục vọng
Cô một mực lui đến cửa, tay của cô tìm chốt cửa, vừa chuyển động muốn kéo cửa chạy đi, người nào đó lại nhanh hơn dùng vài bước đuổi theo, đem cô ấn ngay ở cửa.
"Nếu cô làm cho tôi hài lòng, tôi sẽ bỏ qua cho hắn" Anh vén mái tóc dài của cô, đôi mắt lạnh nhạt liếc gương mặt thanh tú đang tái nhợt, còn có đôi mắt đó tràn đầy cảnh giác và chán ghét nhìn chằm chằm anh.
Mặt của anh trầm xuống, đưa tay của mình chui vào váy, xoa nắn bắp đùi của cô.
Cô ngọ ngoạy chống lại anh, cáu kỉnh quát lên "Cút ngay, anh mà đụng vào tôi làm cho tôi cảm thấy ghê tởm."
Mặt của anh càng trầm hơn "Xem ra hôm nay tôi đúng là nên dạy đỗ cô."
Cô trong mắt có chút hoảng hốt, âm thanh mềm mại lại "Mạc Duy Uyên, chúng ta nói chuyện một chút có được không?" Cùng anh ta đối chọi quả thật không có điểm tốt, chi bằng cô chịu yếu thế một chút, cô chịu đựng đôi tay kia đang sờ loạn ở bắp đùi mình khiến cô cảm thấy khó chịu, "Mạc Duy Uyên, cả hai chúng ta nhìn nhau đều cảm thấy chán ghét lẫn nhau, chi bằng chúng ta đường ai nấy đi, không liên quan gì nhau nữa, đến một ngày nào đó anh không cần tôi, tôi liền lập tức đi..."
Ưm... Cô trợn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-bo-tron-cua-tong-giam-doc-bac-tinh/2207873/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.