Mạc Duy Uyên nhìn Mộc Tuyết Nhu với vẻ mặt rất lạnh, làm cho người khác có chút sợ hãi.
Trái tim của Mộc Tuyết Nhu lặp tức co rút lại, sắc mặt dần dần trắng bệch. Không dám nhìn biểu cảm của anh.
Trong nháy mắt vẻ mặt của Mạc Duy Uyên lại dịu dàng, đưa tay xoa xoa tóc của Mộc Tuyết Nhu, "Em đang sợ tôi?"
Ngón tay của cô khẽ run lên, đôi mắt cụp xuống không nói lời nào.
Mộc Niên Kiều nhìn thấy dáng vẻ của Mộc Tuyết Nhu, lại nghe thấy lời nói của Mạc Duy Uyên. Trong lòng liền dâng lên một tia hy vọng, cô cong môi lên. Ý vị đầy xâu xa nhìn thoáng qua Mộc Tuyết Nhu.
Tốt xấu gì thì cô cũng xuất thân từ xã hội thượng lưu. Đối với dạnd phụ nữ này, cô còn sợ đấu không lại sao?
Cô hơi cúi đầu, thừa dịp Mạc Duy Uyên còn đang chú ý tới Mộc Tuyết Nhu. Cô rất nhanh cầm chiếc đũa đã chuẩn bị sẵn trên bàn. "Tôi sẽ không buông tay!" Môi của cô xuất hiện một nụ cười nhạt, dường như đã đoán được sự thắng lợi của mình.
Cô biết trong lòng Mộc Tuyết Nhu không thích Mạc Duy Uyên. Chỉ cần trong lòng cô ta còn có người khác... thì trong lòng cô càng cảm thấy tốt...
Chu Thế Thanh có đúng không?
Chính là nhân viên phục vụ vào hôm sinh nhật của cô... Cô phải trả thù một chút, để cho Mộc Tuyết Nhu ngày ngày cảm thấy đau khổ, như vậy cô mới cam tâm.
Mạc Duy Uyên cho cô một ánh mắt lạnh đến muốn giết người. Mộc Niên Kiều đá lông nheo vô cùng xinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-bo-tron-cua-tong-giam-doc-bac-tinh/49602/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.