"Anh!" Mộc Tuyết Nhận hận đến nổi muốn cắn chết anh, anh ta dám chơi chữ với cô. Cô cúi người há miệng cắn ngay cổ của Mạc Duy Uyên, nhưng mà anh vẫn không nhúc nhích.
Cô cảm nhận được trong miệng của mình có mùi máu tươi, nhưng mà anh lại không có ý định dừng tay lại, bàn tay cứ tiếp tục chu du trên thân thể cô. Dùng lời dụ dỗ, có khi còn cắn vào vành tai, cổ, ngón tay của anh nhẹ nhàng xoa hai trái hồng đào của cô, lúc nhẹ lúc mạnh.
Cô run rẫy, cuối cùng vẫn chịu thua.
Cô bắt lấy tay anh, đầy căm hận nói, "Anh không sợ tôi cắn đứt động mạch cổ của anh, cho anh chảy máu đến chết à?"
Anh lại lộ ra một nụ cười hờ hững nhưng đầy mê người, "Tôi chẳng phải là kẻ thù của cô sao, cô dễ dàng để tôi chết à?"
"Anh!" Gương mặt của cô trở nên trắng bệch, trong lòng có cảm giác thất bại. Xem ra anh thực sự không lo lắng hoặc căn bản anh ta biết rõ cô không có gan cắn chết anh.
Có lẻ rốt cuộc anh cũng mềm lòng, rút tay ra, đêm cô đặt ở trên đất. Lúc này mới đưa tay lên cổ mình, cảm nhận được đau đớn ở trên cổ.
Mộc Tuyết nhu thở phào. Nhìn thấy máu ở tay của anh, cô hơi cắn môi, trong lòng có chút chột dạ và ấy náy.
"Giúp tôi bôi thuốc." Anh ta như một ông lớn đi đến sô-pha ngồi xuống, trên mặt không hề thay đổi.
Mộc Tuyết Nhu nhìn bóng dáng của anh, rốt cuộc vẫn thỏa hiệp đi lấy hòm thuốc.
Đi đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-bo-tron-cua-tong-giam-doc-bac-tinh/49624/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.