Chương 1707
Cậu nhóc không cần lo lắng có một người mẹ kế xấu xí rồi.
Ăn tối xong, Dương Dương chuồn về phòng ngủ của mình, đóng cửa lại.
Từ trong túi lấy ra một miếng thịt chua ngọt thơm phức, đây là cậu nhóc nhân lúc ba và bà nội không chú ý, ‘chôm’ từ trong đ ĩa.
“Trái Banh, qua đây chúng ta chúc mừng.” Dương Dương cầm miếng thịt chua ngọt lắc lắc.
“Gâu gâu…” ‘Trái Banh’ vui mừng quẫy quẫy cái đuôi chạy đến bên cạnh Dương Dương.
Nó nhìn thấy thịt, khóe miệng không ngừng ch ảy nước dãi, đầu cọ cọ vào chân của Dương Dương.
“Nói cho mày một tin tốt, đồ xấu xí mất tích rồi, sau này chúng ta không cần nhìn thấy mặt của cô ta nữa.” Dương Dương nói rồi, cúi người đưa miếng thịt đến trước mắt của ‘Trái Banh’.
‘Trái Banh’ cũng không khách khí, mũi ngửi ngửi, sau đó đớp lấy miếng thịt.
Dương Dương đứng thẳng dậy, cởi giày ra, chân nhỏ hất lên, đôi giày văng ra sàn.
Cậu nhóc bò lên giường lấy điện thoại ra gọi cho Trình Trình: “Alo, nói cho anh một tin tốt…”
Lúc này, ở trong nhà của Lạc Kiều, đèn trên lầu dưới lầu đều sáng trưng.
Trong phòng ăn bày một bàn đồ ăn phong phú. Thậm chí còn có một chai rượu sâm banh.
Hôm nay vụ kiện đầu tiên trong sự nghiệp luật sư của Cố Tịch Dao đã kết thúc trong chiến thắng, Anna và Lạc Kiều tận tâm chuẩn bị bữa tiệc chúc mừng cho cô.
“Phụt…” Vân Chi Lâm mở sâm banh, trừ Trình Trình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-buong-binh-mua-mot-tang-hai/141876/chuong-1707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.