Bạch Thiển đứng bên cạnh nhìn bác sĩ đang khám cho Bạch Tư Vũ, cô sốt khá cao.
Thể trạng Bạch Tư Vũ vốn đã yếu,còn dầm mưa khá lâu cộng thêm tinh thần không ổn định chưa kể mấy ngày qua không hề ăn uống nên tình trạng khá tệ.
Nữ bác sĩ nói với Bạch Thiển.
- Xin lỗi Ngài chúng Tôi phải thay đồ cho cô ấy ngay,mọi người ra ngoài một chút.
Hàng chân mày Bạch Thiển cau lại nhưng thấy Bạch Tư Vũ khó chịu khuôn mặt nhỏ nhắn nhợt nhạt.
Ông ta quay người ra khỏi phòng.
.
Cô y tá đi ra khóa chặt cửa, gật đầu nhìn nữ bác sĩ.
.
Hai người giúp Bạch Tư Vũ thay quần áo, bàn tay thành thạo tiêm cho cô một mũi thuốc.
.
Bạch Tư Vũ nhíu nhíu mày, bên tai là tiếng gọi tên cô.
.
- Cô Diệp, Cô Diệp, Diệp Nhã Đan, Cô có nghe tôi gọi cô hay không?
Hai mí mặt Bạch Tư Vũ nặng trịch, cố gắng mở mắt nhìn xem ai gọi tên cô.
.
Trước mắt cô là một nữ bác sĩ trẻ tuổi,bên cạnh cô ta còn có thêm một cô gái trạc tuổi nhau, ở họ không phải có sự xinh đẹp mà một sự điềm tĩnh cốt cách lạ thường.
.
Cổ họng Bạch Tư Vũ khô khốc, cô gái bên cạnh đỡ cô dậy cho cô uống một ngụm nước.
.
Bạch Tư Vũ thều thào.
.
- Sao cô biết tên Tôi?
Cái tên Bạch Tư Vũ ai cũng có thể gọi nhưng Diệp Nhã Đan không phải ai cũng sẽ biết.
.
Nữ bác sĩ nhìn Bạch Tư Vũ yếu ớt nằm trên giường bệnh, ánh mắt cô ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-cam-cua-trum-mafia/1486158/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.