Đinh Tiểu Vĩ vừa ra khỏi cửa, một cơn gió lạnh lẽo tạt vào mặt làm hắn rùng mình.
Linh Linh quay sang nhìn hắn, trên mặt toàn là nước mắt, con bé cố kìm nén, ra sức dùng đôi bàn tay nhỏ bé xoa xoa mặt hắn.
Đinh Tiểu Vĩ thơm con bé một cái, "Không sao đâu, gió quá."
Linh Linh ôm cổ hắn, vùi mặt lên vai.
Đinh Tiểu Vĩ nhẹ nhàng vỗ lưng con bé, "Linh Linh à, con còn nhỏ chưa hiểu chuyện. Về sau con sẽ biết, trên đời này có rất nhiều chuyện không vừa ý, rất nhiều, con phải học cách thích nghi."
Linh Linh lắc đầu, càng ôm chặt cổ hắn.
Đinh Tiểu Vĩ gọi một chiếc taxi.
Hắn không biết nơi này có xa nội thành lắm không, chỉ hi vọng có thể nhanh về nhà.
Con bé đang nằm trong lồng ngực ấm áp là toàn bộ niềm an ủi của hắn.
Chỉ cần có con gái, hắn sẽ vẫn còn sức mạnh, sẽ không bị đánh ngã.
Ước chừng hơn một giờ sau hắn mới về đến nhà.
Đinh Tiểu Vĩ đưa tất cả tiền hắn có cho tài xế, hắn là người luôn luôn tiết kiệm nhưng lần này phá lệ, cho tài xế tiền boa.
Mặc dù không quen biết nhưng bây giờ hắn không phải là người có tiền sao, còn lo gì nữa, tiền mới là thứ quan trọng nhất.
Kì thật như vậy cũng rất tốt. Ngay từ đầu đưa Chu Cẩn Hành về nhà, thứ hắn chờ mong tuyệt đối không phải phong hoa tuyết nguyệt gì, mà là một ngày nào đó Chu Cẩn Hành sẽ báo đáp hắn thật hậu hĩnh.
Bỏ qua khoảng thời gian hắn sốt ruột chờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-co-con-co-giuong-am/2288878/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.