Hàn Khải Uy nghe tiếng gọi "chồng" nũng nịu của cô mà trong lòng thấy tê rần: "Chức vị hiện tại của cô ấy trong công ty là thực tập sinh, số lượng thông tin được phép tiếp xúc tương đối ít, qua kỳ thực tập và thử việc mới được giao cho một vài công việc quan trọng.
"
Tô Dương Dương khẽ gật đầu: "Ba à, không có ai trong nhà họ Hàn làm việc trong tập đoàn Hàn thị hết, con lo rằng chúng ta sẽ gây nên phiền phức không đáng có cho công việc của Khải Uy mất.
"
Lưu Mộc Miên bưng trái cây ra: "Trước đây mẹ cũng nghĩ như vậy, nhưng chúng ta lại ngại từ chối.
"
Hàn Khải Uy thấy thế bèn mỉm cười, nói: "Cả nhà đừng lo lắng về chuyện này, công ty có đưa ra những điều kiện bắt buộc để sát hạch nhân viên, nếu như cô ấy không đạt yêu cầu thì bên nhân sự sẽ tìm cô ấy nói chuyện hoặc đuổi việc, sẽ không vì quan hệ thân thích mà nương tay đâu.
"
"Vậy thì thôi.
" Lưu Mộc Miên nghe thấy vậy mới thở phào nhẹ nhõm: "Thôi ăn cơm đi.
"
Tô Dương Dương lên lầu gọi Tiểu Bảo, vừa nhìn thấy Tô Dương Dương, Tiểu Bảo đã bổ nhào lên người cô.
"Sau này rồi nãy bám mẹ, mẹ đang bị cảm, sợ sẽ lây cho con mất.
"
Tiểu Bảo khẽ gật đầu, chìa bàn tay nhỏ múp míp của mình ra cho Tô Dương Dương nắm.
Tô Dương Dương bị bệnh suốt hai ngày, hai ngày nay đều ở nhà chơi với Tiểu Bảo.
Lưu Tử Xuyên đã về đến thành phố Thương, anh ta sang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-de-thuong/976894/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.