"Mẹ, thức thời thì cút ngay cho tao, lão tử còn có thể cho các người toàn thây."
Lúc tuyệt vọng, Cụ Duệ Tường cố gắng che chở thật kỹ cho Giản Nhụy Ái, anh cũng không có biện pháp, khi đối mặt trực tiếp với khẩu súng.
Phía sau vang lên một giọng nói, lạnh lùng và bá đạo: "Dừng tay."
Ba người xoay người, thấy trong bóng tối có một bóng người đứng thẳng, phát ra hơi thở lạnh lẽo và khát máu như một con quỷ: "Mẹ, nơi nào lại nhảy ra thêm một người không biết sống chết nữa."
"Để súng xuống." Đơn Triết Hạo lái xe đi tìm Giản Nhụy Ái, nhìn thấy trên đường có hai chiếc xe, nhìn là biết thứ không tốt lành, nhưng thấy thêm một chiếc Ferrari, vô cùng quen mắt, nghe phía dưới có tiếng người kêu gào, anh lấy gốc độ mình mà phân tích, biết Cụ Duệ Tường đã gặp nguy hiểm.
Anh móc từ trong xe ra một khẩu súng, khẩu súng sáng loát trong đêm, anh rất sợ đó là người của ông chủ Trần, như vậy sẽ là chuyện khó giải quyết.
Chỉ là nghe giọng điệu, cũng không giống sát thủ nhà nghề, nhưng nếu sát thủ nhà nghề, sẽ không chửi tục như thế, bọn họ là người có quy tắc rõ ràng.
"Mẹ nó, lão tử nói gì mày có nghe không, người nào mới vừa ra lệnh cho lão tử? Thật không biết sống chết mà."
Giản Nhụy Ái biết Đơn Triết Hạo đến cứu mình, trong lòng buồn vui đều có, mấy câu nói kia giống như thanh kiếm lợi hại đâm vào người cô, vang vọng bên tai của cô.
Âm thanh ‘đùng đùng’, Giản Nhụy Ái bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-len-co-thai-cua-tong-giam-doc-ba-dao/2380728/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.