Ban đêm, đầy sao sáng chói, không khí nhẹ nhàng khoan khoái, nam nghệ sĩ đang chơi đàn Violin. Đơn Triết Hạo mượn ánh nến, ánh mắt ấm áp nhìn Giản Nhụy Ái khẽ cười "Cạn chén!"
"Cạn chén!" Giản Nhuỵ Ái nhìn chung quanh, trong mắt tràn đầy hạnh phúc không thể tưởng tượng nổi, khẽ uống một hớp rượu đỏ.
Bọn họ đang ăn cơm tại tầng thượng của nhà hàng chuyên món ăn Tây, phong cảnh thật đẹp, có thể thấy toàn bộ phong cảnh Pari, nơi này rất cao khiến cô có cảm giác có thể chạm tới hái được các vì sao đang lung linh trên trời.
Giản Nhuỵ Ái vui vẻ cắt thịt bò bít tết, ăn thật ngon lành.
"Ăn ngon không?" Đơn Triết Hạo đem đĩa thịt bò bít tết đã được cắt nhỏ đưa đến trước mặt đổi đĩa cho Giản Nhuỵ Ái.
"Ăn thật ngon." Giản Nhuỵ Ái tiếp tục ăn rất ngon miệng. Đơn Triết Hạo im lặng nhìn Giản Nhuỵ Ái đang hồn nhiên ăn uống, thầm ước nếu thời gian có thể dừng lại thì hãy dừng lại ở thời khắc này.
Đứng từ trên cao ngắm nhìn phong cảnh Paris các toà nhà cao tầng rực rỡ ánh đèn lung linh, mê hoặc lòng người.
Đơn Triết Hạo đứng phía sau ôm Giản Nhuỵ Ái trong vòng tay, tựa cằm vào bả vai của cô, cứ như vậy lẳng lặng tận hưởng thời gian thuộc về riêng hai người.
"Tiểu Nhụy, đời này anh đều muốn dắt tay em cùng tận hưởng cuộc sống hạnh phúc, anh sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh em chia sẻ vui buồn cho đến lúc già đi, nếu em không còn đi lại được thì anh sẽ cõng em, nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-len-co-thai-cua-tong-giam-doc-ba-dao/2380939/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.