Có người hút vào một ngụm khí.
Ngay sau đó, phòng khách đang im lặng không tránh khỏi xôn xao.
Có ba người phụ nữ đứng ra chỉ trích Tưởng Tịch. Một người là mợ hai của nhà họ Phương mà Tưởng Tịch chỉ gặp qua vài lần, một người là mợ cả của nhà họ Phương nổi tiếng keo kiệt trong giới xã giao, người còn lại Tưởng Tịch không biết, nhưng chắc chắn cũng là một thành viên của nhà họ Phương. Tưởng Tịch nhìn tuổi tác và quần áo của cô ta thì vô tình liên tưởng đến tin đồn liên quan đến nhà họ Phương vào vài năm trước là người con trưởng bao nuôi tiểu tam.
Mợ hai nhà họ Phương nói: “Tưởng Tịch, cháu thật sự là lòng lang dạ sói, chúng tôi có ý tốt mời cháu đến ăn cơm, thế mà cháu lại bất kính với ông ngoại như vậy.”
Mợ cả nhà họ Phương nói: “Tưởng Tịch, cháu đây là có ý gì, là chướng mắt nhà họ Phương chúng tôi sao?”
Cuối cùng là một người phụ nữ nói với ông lão Phương: “Ba, uổng công trong lòng ba nhớ tới nó, con thấy nó là một đứa không biết điều!”
“Câm miệng hết cho tôi!” Ông lão Phương vịn tay ghế ngồi lên, một đôi mắt đã vẩn đục nhưng còn lanh lợi như trước quét qua trên mặt Tưởng Tịch, giọng nói vô cùng uy nghiêm: “Ông nghe Phương Duệ nói cháu làm con hát?”
“Ba, con hát là cách gọi của thời xưa, ngày nay gọi là diễn viên, minh tinh, là người đang được yêu thích. Vi Vi chính là một minh tinh, sau này ba cũng đừng nói ở trước mặt nó như vậy, nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-minh-tinh-cua-dai-boss/463203/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.