- Thiếu gia lên phòng nghỉ ngơi trước đi, bọn tôi sẽ đi tìm Tiểu Băng cho cậu. - bọn họ đỡ anh dậy.
- Các người hứa đấy nhé. - anh đứng dậy, hai tay quệt nước mắt.
- Được được. - mọi người gật đầu, đồng thanh.
- Ta vui lắm, vui lắm. - anh bật cười.
Mọi người cùng nhau dìu anh lên phòng. Vừa đến phòng, anh đã chạy ngay phóng nhanh lên giường, vẫy tay bảo mọi người đi ra.
Mọi người cúi mặt lui ra. Cánh cửa khép lại, cảm xúc trên khuôn mặt anh liền thay đổi. Nét mặt vẫn rõ tỉnh táo, anh giương mắt nhìn ra cửa sổ phía bầu trời, nụ cười trên môi anh rõ là nụ cười đắc chí.
Mọi người trong nhà, sau khi lui ra,nhanh chân đi khắp phòng tìm điện thoại của anh.
- Đây rồi, điện thoại của thiếu gia ở đây. - giọng nói phát ra từ phòng khách.
Mọi người ùa vào phòng khách, nơi người con gái kia đang cầm chiếc điện thoại.
- Đúng rồi, mau gọi cho cậu Hàn Phong cầu sự giúp đỡ đi. - mọi người nhốn nhào.
- Được rồi, phải dò tìm số của cậu ấy trước đã. - người giữ chiếc điện thoại lên tiếng.
Sau một hồi mò mẫm, bọn họ cũng thấy một cái tên: anh trai, hóa ra thiếu gia của bọn họ thật là trọng tình trọng nghĩa, dù ngoài mặt chiến tranh lạnh với nhau, nhưng trong thâm tâm anh vẫn xem hắn là anh trai mình, một người thật sự khiến bọn họ phải tôn nể.
- Gọi đi, gọi đi. - mọi người ùa.
- Được. - người có chiếc điện thoại gật đầu.
Cô ta nhấc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-mu/97814/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.