Sa Chức Tinh bị anh nhìn đến suýt nữa hỏng việc, trên mặt không có biểu hiện gì, làm bộ giúp anh kiểm tra tình huống.Tay vừa mới vươn ra, cổ tay lại bị Lạc Hi Thần bắt được."Nhóc con, có chuyện gì thì nói thẳng!"Tuy rằng anh rất thích nghe cô gọi anh như vậy, nhưng không phải là dùng loại giọng điệu như bây giờ.Hơn nữa, người mà hôm qua còn thờ ơ với anh, hôm nay lại thay đổi thái độ một trăm tám mươi độ, điều này không khỏi khiến anh nghi ngờ ý đồ của cô.Hai người lớn lên với nhau từ nhỏ, Sa Chức Tinh cũng không nghĩ rằng chút ý đồ kia của mình có thể qua mắt được anh.
Cô mở nắp bình nước khoáng ân cần đưa anh, đôi mắt cong cong thành hai mảnh trăng non: "Chuyện trừ một tháng tiền lương hôm qua, là đùa thôi đúng không?"Lạc Hi Thần cũng không khách sáo, anh nhận lấy bình nước nhỏ, vài ngụm đã uống cạn sạch.Sa Chức Tinh yên lặng nhìn động tác của anh, đôi mắt mong chờ câu trả lời của anh.Lạc Hi Thần uống nước xong, ném bình nước vào tay cô, đôi môi mỏng như lưỡi kiếm nhẹ nhàng nhếch lên: "Em nhìn tôi giống đang đùa lắm sao?"Ầm!Một câu nói khiến tất cả ảo tưởng của Sa Chức Tinh bị đập tan trong nháy mắt, không còn dư lại dù chỉ một chút."Trả nước lại cho tôi!" Vươn tay ra, Sa Chức Tinh nổi giận."Hết rồi." Lạc Hi Thần tâm trạng tốt hừ nhẹ, quay xe lại, lái về đường quốc lộ.Sa Chức Tinh ngồi bên cạnh ghế lái, vẻ mặt ấm ức trầm xuống.Nói Lạc Hi Thần không tốt, nhưng từ nhỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-nghich-ngom-choc-nham-ong-xa-giau-co/1036451/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.