Vẫn không có tin tức gì của Mặc Trì Úy.
Nhưng Đường Tâm Nhan vẫn thỉnh thoảng lại tới cục cảnh sát một lần, xác chết kia cũng không có tin tức gì, đã gần ba tháng trôi qua, cô không biết cảnh sát đang làm gì nữa, cô không biết được chút manh mối nào.
Lòng cô không biết tuyệt vọng đến bao nhiêu lần.
Nhưng mỗi khi nghĩ đến đứa bé trong bụng, cô lại cố gắng kiên cường sống tiếp.
Thai nhi ở khoảng tuần thứ mười tám là bắt đầu đạp, ngày nào cũng đều đặn đạp trong bụng cô.
Vì không để người nhà và bạn bè lo lắng, cô không dùng nước mắt để rửa mặt nữa, trừ những lúc thỉnh thoảng ngây người ra thì cô dùng phần lớn thời gian cho cuộc thi thiết kế bản thảo của công ty trang phục LOL.
Cô đứng đầu ở vòng loại, được tiến thẳng vào chung kết.
Mấy ngày trước đã đấu thầu để bán bản thiết kế, có lẽ hai ngày tới sẽ có kết quả.
Buổi chiều, Đường Tâm Nhan nhận được điện thoại gọi tới từ công ty trang phục LOL.
Cô đặt nhiều hy vọng như vậy, cuối cùng cũng dành được danh hiệu cao nhất ở vòng chung kết, giành được sáu trăm sáu mươi triệu tiền thưởng.
Nhưng công ty trang phục LOL yêu cầu cô tới trụ sở ở nước ngoài trong vòng hai tháng, cùng những người dự thi khác đoạt giải hoàn thành sản phẩm mới của mùa hè.
Đường Tâm Nhan vẫn chưa trả lời công ty trang phục LOL, còn ba tháng nữa cô phải sinh rồi, đến một đất nước xa lạ không một ai quen biết, ít nhiều cô cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-ngot-ngao-lao-cong-om-mot-cai/1010630/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.