“Tối mai tham gia một bữa tiệc cùng anh.” Nhìn dáng vẻ cô đỏ mặt đến mang tai, vừa ngượng ngùng vừa lúng túng của cô, trong lòng anh giống như có một cái lông chim mềm mại lướt qua.
Theo bản năm Đường Tâm Nhan muốn từ chối, nhưng nhìn đến ánh mắt kiên định của anh, cô cắn môi hỏi: “Là tiệc gì?”
“Chủ nhân bữa tiệc từng là ân nhân của anh, thiên kim của ông ta về nucows.”
“Em có thể không đi được không?”
Lông mày Mặc Trì Uý nhăn lại, nhàn nhạt nói: “Cần anh nhắc nhở lại thân phận của em sao?”
Người đàn ông này chính là kẻ thích được voi đòi tiên.
Hôm nay hai người vừa mới giải quyết hiểu lầm, anh liền lừa gạt cô, lấy tay giúp anh giải quyết một lần.
Cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ giúp đàn ông làm loại chuyện đó, anh và cô mới kết hôn được bao lâu chứ, cô liền bị anh hôn đến mơ mơ màng màng, sau đó anh liền nói.
Nói là sau khi cưới sẽ không can thiệp vào chuyện của nhau, nhưng bây giờ anh lại muốn cô tham gia bữa tiệc của ân nhân mình.
Hình như tất cả mọi chuyện đã đi lệch quỹ đạo mà cô mong muốn.
…
Đường Tâm Nhan nhất quyết muốn trở về tầng hai sáu nghỉ ngơi, Mặc Trì úy cũng không ép cô.
Anh biết mặc dù bên ngoài nhìn cô giống như rất kiên cường và lạc quan nhưng bên trong nội tâm của cô lại rất nhẹ cảm yếu ớt.
Dù sao, Phó Tư Thần đã làm tổn thương cô sâu sắc như vậy, người chị em thân thiết nhất của cô lại đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-ngot-ngao-lao-cong-om-mot-cai/1011071/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.