Đường Tâm Nhan có thể cảm thấy được ánh mắt nóng bỏng và thẳng thắn của hắn.
Cô thật sự không hiểu, loại đàn ông vừa có tiền lại vừa đẹp trai như hắn sao lại có hứng thú với người phụ nữ đã có chồng như cô chứ?
Hắn nâng cằm cô lên, ép cô phải nhìn thẳng vào đôi mắt đen sâu thẳm của hắn.
Đôi môi mỏng gợi cảm của hắn hé mở, trầm giọng nói, “Chồng em không quan tâm đến em sống hay chết, em vẫn muốn dây dưa không dứt với hắn sao?”
Đường Tâm Nhan, “…” Hắn có ý gì đây?
Không đợi cô kịp nói gì, thì hắn lại nói thêm: “Tôi vẫn tưởng rằng em là người phụ nữ kiêu hãnh và khí khái.”
Giọng hắn vẫn cứ trầm và lãnh đạm nhưng cô có thể cảm nhận được sự chế giễu trong đó.
Lồng ngực cô như bị thứ gì đó châm chích.
Cô cúi gằm mặt xuống, đẩy hắn ra, “Tôi là người thế nào thì có liên quan đến Mặc tổng sao?”
Cô luôn muốn vạch rõ ranh giới với hắn, duy trì khoảng cách, bởi vì cô hiểu, loại đàn ông quá mức ưu tú như hắn thì cũng sẽ vô cùng nguy hiểm.
Giống như vực sâu không thấy đáy, cô không thể nào dò xét được suy nghĩ của hắn, càng không nghĩ đến việc bước vào trái tim hắn.
Cô đã từng bị Phó Tư Thần làm tổn thương một lần rồi, trở nên vừa nhạy cảm lại vừa yếu đuối, cô thật sự rất sợ lại bị tổn thương một lần nữa.
Ngay đến cả người bạn thanh mai trúc mã là Phó Tư Thần cô còn không giữ nổi thì nói gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-ngot-ngao-lao-cong-om-mot-cai/1011161/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.