Mặc Trì Úy mặc một bộ vest màu đen hoàn toàn được may thủ công, trên vai khoác một một chiếc áo khoác cùng màu, chế tác tinh xảo, kiểu dáng đơn giản mà sang trọng, chiếc quần tây mỏng ôm lấy đôi chân thon dài của hắn, ánh đèn cam phác hoạ nên góc nghiêng gương mặt hắn, khí chất nam tính trưởng thành vô cùng kiêu ngạo, khiến người ta vừa hy vọng lại vừa lo sợ.
Hắn giống như không nhìn thấy chiếc túi cô đưa, một tay vẫn đút túi quần, tay còn lại cầm điếu thuốc, đôi mắt đen lặng lẽ nhìn cô.
Đường Tâm Nhan bị ánh mắt của hắn làm cho bối rối.
Ánh mắt của hắn là ánh mắt của một người tâm ý thâm sâu, khó lường, dù cô gia nhập giới giải trí được mấy năm nhưng sau lưng có sự hậu thuẫn của nhà họ Phó, vẫn chưa từng tiếp xúc với ai có tâm ý quá thâm sâu, phức tạp.
Dựa vào giác quan thứ sáu, cô cảm thấy mình nên tránh xa người đàn ông vừa nguy hiểm vừa khó lường này.
Dưới ánh mắt đầy cảm giác áp chế của hắn, Đường Tâm Nhan lại mở lời, “Anh Mặc, anh còn chuyện gì khác không? Nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi về đây.”
Cô định để cái túi dưới chân hắn, nhưng hắn đột nhiên rút bàn tay trong túi quần ra đón lấy chiếc túi trên tay cô.
Không biết hắn vô tình hay cố ý, lúc cô thu tay về thì hắn lại vuốt đầu ngón tay mát lạnh qua lòng bàn tay cô.
Như bị luồng điện chạy qua, Đường Tâm Nhan lập tức rút tay lại.
Ánh mắt đen láy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-ngot-ngao-lao-cong-om-mot-cai/1011170/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.