Bên ngoài, Thương Phàm Hi và Khang Vũ không hề biết người bên trong đang làm gì.
Khang Vũ bò xuống đất, thấy bên trong có những hai người, sau khi chắc chắn một trong hai người là Đường Cẩn Viêm, anh ta lập tức kinh ngạc trợn mắt lên.
“Anh… Anh Ba…”
Thương Phàm Hi tò mò, anh ta nhìn thấy cái gì vậy?
Thế là anh ta cũng bò xuống, sau khi nhìn thấy bên trong ngoài đôi giày da cao cấp đặt làm của Đường Cẩn Viêm, còn có một đôi chân trắng đi giày cao gót, lập tức há hốc miệng: “Anh Ba?”
Nghe thấy bên ngoài là hai người họ, Đường Cẩn Viêm bực mình đám cửa quát: “Cút!”
Cố Sênh Ca nằm mơ cũng không ngờ rằng mình lại bị một tên đàn ông mới gặp ba lần, không hề có tí quan hệ nào hôn.
Nhất là, tên đàn ông đáng chết này lại còn lừa cô!
Anh ta hoàn toàn không bị truy sát!
“Anh là đồ háo sắc! Biến thái!”
Cô cố gắng lau miệng, nhấc chân định đạp lên người Đường Cẩn Viêm..
Nào hay Đường Cẩn Viêm sớm đã đoán được cô sẽ phản ứng như vậy, bèn kéo chặt cổ chân thon mềm của cô lôi về phía mình.
“Á.. Đường Cẩn Viêm! Con mẹ nhà anh…”
Lời vừa thốt ra, cằm cô đã bị người đàn ông này siết chặt và nâng cao lên.
Đau!
Khóe miệng Đường Cẩn Viêm nhếch lên tà mị, đuôi mắt dài hẹp khẽ híp lại, anh cúi đầu nhìn tư thế của hai người, một chiếc chân thon dài trắng nõn thẳng tắp, chiếc còn lại bị anh khóa trên hông.
“Con gái nói chuyện phải dịu dàng một chút, toàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-nong-bong-tong-tai-nhe-chut-thoi/519602/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.