Thất Gia bị chứng bệnh đau đầu “Hả?” Bác sĩ Cố rõ ràng là cảm xúc hoàn toàn chưa trở về.
Mộ An An hỏi lại: “Hãy nói cho tôi về ấn tượng của ông về Chung Đình.”
Bác sĩ Cố đã sững sờ trong vài giây, mới quay lại tập trung vào Chung Đình, đồng thời ông bắt đầu nghĩ về cô gái Chung Đình.
Cô gái đó trạc tuổi Mộ An An, lớn hơn Mộ An An một chút, nhưng diện mạo hoàn toàn khác với Mộ An An.
Chung Đình thuộc dạng tương đối chín chắn trưởng thành, có khí chất tự nhiên, trên người có nét quyến rũ nữ tính, ánh mắt giống như đang hòa mình vào thế giới xã hội, thần thái sắc sảo và minh bạch.
“Rất thông minh và nhạy bén.” Bác sĩ Cố dùng 6 chữ để đánh giá.
Mộ An An gật đầu, “Dì Chung mát chồng rất sớm, ngôi nhà duy nhất của cô ấy bị mẹ chồng cướp mắt, từ nhỏ dì ấy đã đem con gái chạy vạy khắp nơi, chú ý sắc mặt người khác.
Về sau dì ấy ổn định ở Ngự Viên Loan, nhưng vì công việc, con gái tôi luôn được người thân nuôi dưỡng.
Con gái dì ấy, từ nhỏ đã rất thông minh và hiểu chuyện, so với người khác lại càng mẫn cảm.”
*Ý cô là, ngay cả khi người của Thất gia tìm thấy Chung Đình, cô ấy sẽ có cách trốn thoát, hoặc có thể đối phó?” Bác sĩ Cố tiếp lời Mộ An An.
Mộ An An gật đầu khẳng định.
Chính vì đặc điểm này của Chung Đình, mà Mộ An An đã chỉ định với bác sĩ Cố rằng, chiếc khăn bịt mắt này nhát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-nuoi-tu-be-dai-thuc-xin-dung-voi/958658/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.