Tông Chính Ngự lập tức muốn đưa
tay ra ngăn cản, nhưng chân của Mộ An An kẹp quá chặt, Tông Chính Ngự liền buông tay ra, hai người trực tiếp ngã xuống giường.
Cơ thể của Mộ An An rất mềm, độ đàn hồi của giường lại đặc biệt tốt, khi ngã xuống, khiến cho cơ thể của Mộ An An va vào cơ thể của Tông Chính Ngự.
Cô có vẻ rất thích điều này, tận dụng độ đàn hồi của giường mà đụng vào một lần nữa.
Quần áo của Tông Chính Ngự đang trong tình trạng hở hang, làn da và cơ bắp của anh trực tiếp chạm vào cơ thể mềm mại nóng bỏng của cô gái,
lập tức liền có thứ gì đó bắt đầu phản ứng.
Khoảnh khắc đối diện với đôi mắt ướt át của Mộ An An.
Thất gia căn bản không muốn làm người chút nào.
Lần đầu tiên, sự tỉnh táo gần như sụp đổ, muốn con mẹ nó bị cô gái này xé xác hoàn toàn.
“Thất gia, chú có thể giúp An An được không?” – Mộ An An bắt đầu đáng thương nắm áo sơ mi của Tông Chính Ngự, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống: “Cháu thật sự rất khó chịu.
”
“Chú không phải thương An An nhất sao?”
“Thất gia…”
Mộ An An làm nũng, ủy khuất, túm lấy quần áo của Tông Chính Ngự, mượn sức lực ngồi dậy, hôn lên môi Tông Chính Ngự!
Thành công hôn lên đôi môi này, Mộ An An chỉ cảm thấy một giọt mật hoa từ trong cổ họng nhỏ xuống nơi sắp bốc cháy.
Mặc dù có được một chút xoa dịu, nhưng vẫn còn lâu mới đủ.
Cô còn muốn thêm.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-nuoi-tu-be-dai-thuc-xin-dung-voi/959766/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.