Anh ta chắn ở phía sau. Nhiệt độ cơ thể của người đàn ông xa lạ khiến cô run rẩy, da thịt nóng ran. Chân cô bị tóm lấy, lùi về sau bám chặt vào anh ta.Động tác của anh ta không gấp gáp vội vàng, có thể nói là rất chậm, mặc ý mà làm. Sau khi chiếc áo mỏng rơi xuống, cơ bụng chạm vào người cô. Răng của Tô Gia Ngọc run bần bật. Cô vừa khóc vừa liều mạng chống cự trong tuyệt vọng.Giãy giụa một hồi thì người cô bị lật lại. Người đàn ông xé rách quần áo của cô, có lẽ bị cô phản kháng mà mất hứng, kéo khóa của cô “roẹt” một cái.“Tô Gia Ngọc nhất thời không phòng bị, để lộ hết phần bụng trắng nõn nà. Cô gào khóc sợ hãi. Chân cô bị anh ta kẹp chặt rồi, muốn xoay cũng không được.Giang Thành Vũ cúi đầu, phấn khích bởi bị cô cọ xátNhất thời nhìn thấy vết sẹo trên bụng cô, anh ta không giấu được ánh mắt khinh thường, đôi long mày giãn ra, lạnh lùng cười nhạo, “sinh con rồi à? Sao không nói sớm? Tôi không động vào phụ nữ đã có con.”Anh ta liếm môi, buông tay, cụt hứng buông cô ra.Thái độ trước sau khác biệt như dẫm nát lòng tự trọng của một cô gái. Tô Gia Ngọc không nhận ra sự khinh thường trong giọng điệu bình thản của anh ta.Cả người cô run rẩy, chẳng quan tâm đến những điều đó, nhanh chóng đứng dậy run rẩy co rúm lại, hai mắt đỏ như mắt thỏ, thở hổn hển.Tóc rối bù, quần áo xộc xệch khiến cô trông như một quả bóng nhỏ. Làn da cô rất trắng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-quyen-ru-ong-xa-dai-nhan-yeu-em-nua-di/669477/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.