Quý Vân Đình cũng cảm thấy rằng tối nay Lục Mặc Trầm nói chuyện không có câu nào thích hợp cả.Công đạo mà ông ta muốn đòi lại đều liên quan đến thể diện và danh dự của Quý gia.Quý Vân Đình đang định nói vói ông cụ Lục là không muốn kéo dài thời gian nữa thì đột nhiên của phòng họp vang lên tiếng gõ từ bên ngoài, A Quan nói: "Lão gia, có hai cô gái đang có việc gấp muốn tìm cô Quý."Ông cụ nhìn chằm chằm Lục Mặc Trầm, suy nghĩ: "Dẫn vào đi."“Bố?” Quý Chỉ Nhã lo lắng.Nhưng khi cô ta vừa đứng dậy thì cửa mở ra, giống như có một cơn gió gió thổi tới, đột nhiên cổ áo cao quý của Quý Chỉ Nhã bị kéo chặt, dáng người lắc lư một hồi mới có thể nhìn rõ người phụ nữ điên cuồng lao tới kia là ai.Tô Gia Ngọc?Lúc này Quý Chỉ Nhã hoàn toàn không nhận ra được gì, vẻ mặt lạnh lùng chán ghét, "Cô bị điên à? Bố, gọi người mời cô ta ra ngoài …này, cô làm gì mà bóp cổ tôi vậy hả?”“Quý Chỉ Nhã… Tôi liều mạng với cô!” Tô Gia Ngọc rống lên.Hạ Thủy Thủy kéo cô ấy lại một chút, nhưng không kéo Tô Gia Ngọc đnag bóp cổ Quý Chỉ Nhã ra, cô cười chào hỏi mọi người, "Xin chào các vị trưởng bối và các chú, thực xin lỗi, bạn tôi và cô Quý có thù oán cá nhân lớn. Thật ra là do Cô Quý tán tận lương tâm hại người đến mất nhân tính, đến mức khiến bạn tôi trở thành như bây giờ, nên chúng tôi mới đến đây hỏi cho ra lẽ! "Quý Vân Đình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-quyen-ru-ong-xa-dai-nhan-yeu-em-nua-di/669641/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.