Mẹ cô ta nói không có vấn đề gì đâu, A Hải cũng luôn đi theo cô ta tới đây, túi xách không rời tay thì sẽ xảy ra vấn đề gì chứ?Vậy thì tối nay cô ra chắc chắn sẽ thắng!Chỉ là hơi đáng tiếc, vốn dĩ cô ta muốn tung đoạn video ghê tởm này lên mạng để cho người khắp thiên hạ nhìn thấy Vân Khanh và Lục Mộc Thâm tằng tịu như thế nào!Nhưng Bạch Vũ Linh nói, đắc tội cả toàn bộ gia tộc Lục gia là không đáng.Đối với tương lai của Quý gia cũng không tốt.Sự việc ầm ĩ đến ngang phạm vi bọn họ có thể khống chế là được rồi.“Chiếu lên đi!” Quý Chỉ Nhã ưỡn cổ lên, dáng vẻ giống như sắp giành được chiến thắng, lạnh lùng quét mắt qua Lục Mặc Trầm một cái rồi trở về chỗ ngồi.Lục Mặc Trầm nheo con ngươi lạnh lùng, cười thản nhiên, điện thoại trong túi quần rung lên.Anh liếc nhìn dãy số, nghiêng người nghe máy: "Ừm?"Lúc này ba người Vân Khanh các cô đã chạy đến trước cửa Lục gia, trong con hẻm dài dằng dặc và uy nghiêm đó, nhưng cửa lớn đóng chặt không mở được.Gọi cửa một hồi lâu, người giữ cửa là một binh lính mới, không cho họ vào.Chỉ có thể gọi cho Lục Mặc Trầm, "Quý Chỉ Nhã còn ở trong Lục gia không? Bọn em đã đến rồi, nhưng họ không cho vào, bọn họ đều súng ống đầy đủ nên bọn em không dám xông vào. Chuyện của anh Lục rất khẩn cấp, tâm trạng của Gia Ngọc rất bất ổn. Tối nay, bọn em phải gặp Quý Chỉ Nhã để đối chất, anh có thể tạo điều kiện cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-quyen-ru-ong-xa-dai-nhan-yeu-em-nua-di/669642/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.