Có thể thấy, trong lòng cô luôn quan tâm bảo vệ cô bé, ánh mắt căm phẫn nhìn cha của cô bé.
“Ông căn bản không có tư cách để làm cha em ấy.
Ông đưa em ấy đến với thế giới này, lại coi sự tồn tại của em ấy là một sai lầm.
Nếu ông đã ghét em ấy như vậy, tại sao còn sinh ra em ấy? Nếu đã sinh ra em ấy, tại sao không chăm sóc tốt cho em ấy? Lương tâm của ông bị chó cắn rồi sao? Sao ông có thể đối xử tàn nhẫn với con gái mình như vậy? Chẳng lẽ ông không biết trong lòng em ấy, ông quan trọng thế nào sao?”
“Cô, cô …… đồ thần kinh!” Cha đứa bé không thể nhìn thẳng mà nói với Tô Nhan Hề: “Nó là con gái tôi.
Tôi thích đánh thích mắng thế nào là việc của tôi, không cần cô quản.
”
Nói rồi, ông ta lôi bé gái đang khóc thút thít đi.
Tô Nhan Hề đứng tại chỗ, nước mắt bất giác rơi xuống: “Các người căn bản không có tư cách để làm cha ….
.
”
“Hạ Nhan Hề, từ hôm nay trở đi mày không được mang họ Hạ, tao không có loại con gái như mày.
”
“Cùng với mẹ mày cút khỏi Hạ gia đi!”
“Mày với mẹ mày đều là đồ sao chổi!”
“Đuổi cô ta khỏi nhà Hạ gia, đừng để tôi nhìn thấy cô ta nữa ….
.
”
Đuổi cô ta khỏi Hạ gia, đuổi cô ta khỏi Hạ gia, đuổi cô ta khỏi Hạ gia!
Dường như câu chửi rủa vang đi vang lại không ngừng trong đầu Tô Nhan Hề, nước mắt cô rơi càng nhiều,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-trao-doi-cua-tong-tai/1620960/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.