Ban đêm, đèn rực rỡ mới lên.
Ở bên trong Ân trạch to như vậy, người hầu bận rộn chuẩn bị đồ ăn, vừa rồi, chủ nhân Ân trạch —— Ân Dập Diễm gọi điện thoại tới nói, Nam Cung Ngạo thế giao (mấy đời thân nhau) của anh đêm nay tới chơi. Bởi vậy, cũng bảo người hầu chuẩn bị chút đồ ăn.
Thật ra mà nói Oa Oa không thích, Nam Cung Ngạo hiển nhiên rất thích đến nơi đây.
Hắc, hắc, hắc!
Thật vất vả tìm được món đồ chơi thú vị, sao cơ hội này có thể bỏ qua? Chỉ là. . . . . . món đồ chơi của anh đã có chủ .
Nghĩ tới điều này, Nam Cung Ngạo không khỏi có chút phiền muộn, anh cũng không phủ nhận, món đồ chơi kia rất thú vị , nhất là khi bị anh chọc thì khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng, đôi mắt xinh đẹp phẫn nộ trừng, quả thực rất vui vẻ.
"Tới đây, Ngạo. Là bạn tốt của anh, vì chúc mừng lần này cậu lập được một công lớn, xin mời." Nói xong, Ân Dập Diễm nhấc ly lên, uống một hơi cạn sạch rượu trong cốc.
Nam Cung Ngạo mỉm cười, nể tình cũng uống cạn .
"Diễm, giữa chúng ta, còn cần khách khí như vậy sao?" Anh đặt cốc rượu xuống."Tận tâm vì bang, đây là chuyện phải làm, không phải sao?"
Oa Oa dừng việc khuấy cốc nước trái cây, sau vài giây sửng sốt, hỏi: "Vì bang?"
Tư thế rót rượu của Ân Dập Diễm cứng đờ, chết tiệt, anh lại quên, Oa Oa của anh còn đang bên cạnh.
" Bang phái nhỏ mà thôi, nhiều người, không có sử dụng." Anh khóe léo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-tre-con-cua-tong-giam-doc/2191958/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.