Thấy mặt trời tiếp tục ngả về Tây, Hệ thống cuống đến nóng ran. Nhưng chủ nhân không nghe lời nó, nó cũng đành bất lực.
“La Dược, con trai…”
Từ xa vọng lại tiếng của một người phụ nữ, bức tượng trên mặt đất cuối cùng cũng cử động. Anh vội vàng muốn leo lên xe lăn, trên mặt đã xuất hiện sự hoảng sợ và lo lắng.
Nhưng càng vội càng không được, vốn dĩ anh đã không lên được, giờ lại càng ngã bệt xuống đất. Lần thứ hai thì đôi tay quen thuộc đã xuất hiện trên vai anh, lần này anh không còn kháng cự nữa. Thuận theo lực kéo của cô, cuối cùng anh cũng được đưa lên xe lăn.
Khuôn mặt cô bị lở loét, trên tay cũng có những chỗ bị trầy xước. Vì những hành động liên tiếp này, anh nhìn cô thêm một lần, cô chậm chạp cười thân thiện với anh một cái.
“Con trai,” Người phụ nữ cuối cùng cũng tìm đến, thấy anh ướt sũng cả người, bà không biết phải làm sao. “Sao con lại chạy ra đây, sao người con lại ướt hết thế này? Con trai, con…”
“Mẹ, con không sao.”
“Vậy con…”
“…” La Dược không nói thêm gì nữa, mà tự mình đẩy xe lăn đi. Con đường ở đây lầy lội, không bằng phẳng, anh tự đẩy rất khó khăn, mẹ anh không dám nói thừa, trong mắt bà đầy rẫy sự lo lắng. Bà đặt tay lên đẩy anh, đi theo hướng của anh.
“Con trai, lần sau con muốn ra ngoài thì nói với mẹ được không. Đường nông thôn này không tốt, lỡ mà ngã hay gì thì không hay đâu.”
“Vâng.”
Anh nhẹ nhàng đáp một tiếng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-xac-song-cua-nam-phu-trong-truyen-nien-dai/2963184/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.