Hắn giật mình quay lại, nó đã ở sau lưng hắn từ lúc nào:-có chuyện j ah?
Hắn siết chặt bàn tay đang đặt trên hông mình:
-ko, ko có j
Hắn xoay người lại, kéo nó vào lòng và ôm nó thật chặt:
-dù có chuyện j xảy ra, em cx ko bao giờ dc rời xa anh nhé
-uh, em sẽ ko bao giờ rời xa anh đâu
-anh chỉ muốn em hiểu anh làm tất cả chỉ vì yêu em thôi
-em hiểu, nhưng có phải vì chuyện kia mà anh buồn em ko?
-ko phải, đừng bao giờ nghĩ thế
Hắn cười, bẹo má nó. Ko ngờ nhiều khi nó lại ngốc thế
Bỗng, nó dừng hai cái tay đang ko ngừng hành hạ đôi má mình lại, để mặt nó và mặt hắn đối diện nhau, cách nhau 1 cự ly rất gần. Nó nhẹ nhàng áp hai tay vào mặt hắn, đưa đôi mình chạm vào môi hắn. Hắn hơi ngạc nhiên, nhưng nào có thể bỏ qua cái giây phút hiếm có này, Hai đôi môi cứ quấn lấy nhau ko rời, để lại cho đối phương 1 cảm giác như bị trêu đùa
Hắn bất ngờ bế bổng nó lên, đôi môi lướt xuống cổ nó như ko chịu yên. Hai đứa ngã xuống giường ko chút ý thức:
-ơ, bỏ em ra
-ko, bỏ ra để em chạy mất ah, anh dại j- hắn cười gian tà
-cứ bỏ ra đi, em ko chạy đâu- nó năn nỉ
-ko là ko
Hắn cương quyết đè nó ra, khiến nó giãy giụa như điên:
-haizz, Dương Mạnh Khang, anh đúng là đồ đáng ghét mà, chỉ giỏi lợi dụng thôi
-ko thế làm sao lấy dc em, hahaha
Quần áo hai đứa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-xinh-dep-cua-bang-chu/178937/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.