Hà Nhân nghe vậy, hàng mi khẽ run.
"Trình Thước, mẹ..."
Điện thoại trong túi da đột ngột rung lên, tiếng chuông chói tai nuốt trọn nửa câu còn lại.
Thị vừa nghe được vài câu đã nhíu mày, có vẻ là chuyện gấp. Hà Nhân vội vàng kết thúc cuộc gọi, liếc nhìn Trình Thước lần cuối rồi nắm tay Hàm Hàm rời đi trong vội vã.
Trình Thước như vừa được tha chết.
Tách sứ trắng bị Hà Nhân để lại trên quầy bar, Lục Hoài Khiên tiện tay thu dọn, trong tách, cà phê Americano chỉ vơi đi vài ngụm.
Ánh mắt hắn chợt sáng chợt tối, nhưng trên mặt vẫn là nụ cười quen thuộc. Hắn vẫy tay với Trình Thước.
"Cậu vẽ xong bản phác thảo chưa?"
Trình Thước giật mình hoàn hồn, mím môi: "Chưa, còn một chút nữa."
May là hắn không hỏi về chuyện giữa anh và Hà Nhân.
Tốt nhất đừng bao giờ hỏi.
Lục Hoài Khiên thong thả bước đến bên cạnh.
"Muốn uống gì không?"
Trình Thước không trả lời mà hỏi ngược lại: "Quán bar không phải đến năm giờ mới mở sao?"
Lục Hoài Khiên chỉ vào đồng hồ treo tường, cười nhìn anh: "Còn vài phút nữa là năm giờ rồi, cũng không khác gì lắm. Cậu muốn uống gì, tôi đều có thể pha cho cậu."
Trình Thước tránh ánh mắt hắn: "Tôi không thích uống rượu lắm."
Lục Hoài Khiên nhướng mày: "Tại sao?"
"Rượu làm tê liệt đầu óc, tôi ghét cảm giác mất kiểm soát."
Quả đúng phong cách của Trình Thước.
Lục Hoài Khiên không nhịn được cười:
"Vậy cậu uống cà phê nhé?"
Hắn nghiêm túc nói: "Cà phê giúp người ta tỉnh táo."
Trình Thước cau mày.
"Nhưng phiếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cocktail-blue-tra-cac/2719285/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.