Ở trước mặt bố, Chung Ức không cần phải giữ ý giữ tứ, cô ngả hẳn người xuống ghế sofa, đầu tựa vào lưng ghế, nét mặt đầy vẻ mệt mỏi. Lúc này cô chỉ muốn uống gì đó ngọt ngọt, nghiêng đầu nói: “Bố cho thêm nhiều sữa và đường vào hồng trà nhé.”
“Không vấn đề.” Giang Tĩnh Uyên vừa mở cửa tủ lạnh ra, vừa hỏi: “Con có muốn thêm chút đậu đỏ mật không?”
*đậu đỏ mật: đậu đỏ có cho thêm mật ong (hình minh hoạ)
Chung Ức ngạc nhiên: “Trong văn phòng bố cũng có cả đậu đỏ mật à?”
“Có chứ. Bố luôn chuẩn bị sẵn mà.” Giang Tĩnh Uyên cười nói, “Bố pha cho con một cốc trà sữa đậu đỏ tự làm nhé.”
Vừa nói, ông vừa lấy ra một lọ thuỷ tinh chứa đầy ắp đậu đỏ mật được bảo quản cẩn thận trong tủ lạnh.
Từ nhỏ con gái đã thích ăn đậu đỏ mật nên trong nhà chưa bao giờ thiếu, văn phòng ông cũng luôn để sẵn một hũ.
Chung Ức nhìn chăm chăm vào chiếc lọ thuỷ tinh, thấy bố mở nắp, múc ra tận ba thìa đậu đỏ mật to.
Cô tham lam lên tiếng: “Bố, cho con thêm nửa thìa nữa nhé.”
Giang Tĩnh Uyên không lên tiếng, múc thêm hẳn một thìa rưỡi.
Chung Ức cười tít mắt, vẻ mãn nguyện hiện rõ trên gương mặt.
“Hôm nay sao tự nhiên lại đến tìm bố vậy?” Trong lúc đun nước để pha trà, Giang Tĩnh Uyên tiện thể nói chuyện phiếm với con gái.
Chung Ức vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/coi-xay-gio-mau-xanh-mong-tieu-nhi/2787492/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.