Chung Ức chưa nhận được tin nhắn từ đối phương thì điện thoại của bố đã có tin nhắn thoại gửi đến.
Giang Tĩnh Uyên lập tức mở ra.
“Chú ba, cháu có cuộc họp đột xuất nên chắc sẽ đến muộn, khoảng sáu rưỡi mới tới nhà hàng.”
Chung Ức đang uống ly hồng trà pha sữa tươi và caramel, chợt nghe thấy giọng nói quen thuộc đã ba năm chưa nghe vang lên, không khỏi ngẩn người, âm thanh được khuếch đại qua loa điện thoại khiến cô có cảm giác như anh đang đứng ngay bên cạnh, động tác nuốt của cô cũng vì thế mà khực lại.
Giang Tĩnh Uyên trả lời Chu Thời Diệc: “Không vội, họp hành là quan trọng, chuyến bay của thầy Ngu vẫn chưa hạ cánh.”
Tin nhắn của Chu Thời Diệc lại gửi đến: “Chú ba, nếu có thời gian chú hỏi thử Chung Ức xem cô ấy có thích bức nào trong triển lãm tranh của thầy Ngu không. Cháu đấu giá lại tặng cô ấy làm quà lần đầu gặp mặt.”
Giọng nói đầy sức cuốn hút vang lên rõ ràng giữa căn phòng làm việc rộng lớn và yên tĩnh.
Anh cố tình nhấn mạnh mấy chữ “lần đầu gặp mặt”, Chung Ức cố gắng cảm nhận vị ngọt mềm của đậu đỏ nơi đầu lưỡi, nhưng rõ ràng đã nhạt hơn hẳn so với miếng *****ên.
Giang Tĩnh Uyên đáp lại: “Cháu có lòng quá. Được, về nhà chú hỏi thử xem.”
Vừa trả lời ông vừa quan sát con gái, khúc mắc giữa hai đứa trẻ, không phải chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/coi-xay-gio-mau-xanh-mong-tieu-nhi/2787493/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.