Mọi việc sau đó cũng tạm coi như đã giải quyết xong, trước khi đứng dậy trở về phòng Hồng Hạnh quay sang nhìn vú Dương với ánh mắt thông cảm, bà ta cũng đáp lại cô với nụ cười hoà nhã,cộng với cái gật đầu đáp lễ, có lẽ việc “lấy đức báo oán ” của Hồng Hạnh đã thành công khi chạm trúng lương tri của bà vú già, Hồng Hạnh vẫn để tiểu Thúy dìu,sau đó thì lễ phép chào Diêm lão gia và bà Cả, cô nặng nề bước chân ra khỏi cửa, đằng sau ánh mắt căm tức của Lăng Khả Khả vẫn âm thầm dỗi theo
_ Sao mợ Hai không để lão gia trừng trị Lăng tiểu thư, hại mợ bị thương nặng đến vậy mà chỉ phạt quỳ có một đêm ở đó thì nhẹ cho cô ta quá
_ Tiểu Thúy ….một điều nhịn chín điều lành, em chưa nghe bao giờ sao?
_ Nhưng mà em thấy ức cho mợ quá…
_ Thôi được rồi, đỡ mợ về nhanh là giúp mợ rồi, đừng lãi nhãi nữa, mất công lại sinh thêm chuyện…
Tiểu Thúy nghe Hồng Hạnh nhắc nhở thì lặp tức im lặng, mặt dù trong lòng nó vẫn còn khá ấm ức, nhưng phận làm gia nhân nó cũng đành để mọi chuyện từ từ trôi qua, ngoan ngoãn dìu mợ nó trở về phòng..
Đêm đó Lăng Khả Khả đang một mình quỳ ở giang nhà chính, mà nói cho đúng hơn thì cô ta toàn ngồi lên ghế, lúc phát giác có người đi đến cô ta mới giả vờ quỳ xuống,đấm đấm vào chân làm như rất mỏi vì phải quỳ quá lâu, sau đó không có ai,lại leo lên ghế ngồi, loại người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-dau-diem-gia/473417/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.