Chương 167: Về nhà 1
Chu Thiến ngồi một mình trong căn phòngrách nát. Xử lý vết thương xong bác sĩ Lưu đưa cô về đây, trong suốt quá trình vẫn không ngừng đánh giá cô bằng ánh mắt quái dị. Nhưng Chu Thiến có suy nghĩ của riêng mình, thực sự không có tâm tư để ý đến ông ta.Đưa cô về xong bác sĩ Lưu cũng đi luôn Căn phòng này hẳn đã có từ lâu. Trên nócnhà cao cao là một cây gỗ mộc chắn ngang, trên đó là ngói xanh lợp mái,có một số chỗ bị tàn phá không thể nhìn nổi để lộ ra lỗ hổng, ánh mặttrời theo đó chiếu vào, chiếu vào nước bùn trên mặt đất lấp lóa. Bốn bức tường là vết sơn trắng xóa nhưngcũng đầy những bụi bẩn, có một số chỗ còn bị nứt ra. Bức tường đối diệncửa lớn dán một bức ảnh Mao Chủ tịch, phía dưới là một bức ảnh đen trắng của một bà cụ. Trong bức ảnh, bà cụ cười vô cùng hiền lành Mà Chu Thiến vẫn ngồi ở bên bàn lớn giữa phòng mà ngẩn người, cô vẫn còn chưa hoàn hồn Đầu tiên phát hiện linh hồn lại nhập vàongười khác một lần, được rồi, nhập thì nhập dù sao cũng chẳng phải lầnđầu. Nhưng cô lại phát hiện mình đã quay về với cơ thể ban đầu. Tuy rằng chuyện này rất quái lạ, rõ ràng cô nhìn thấy tro cốt của mình được đựng trong chiếc bình và được cha mang về quê nhà nhưng có thể quay về vớibộ dạng ban đầu của mình cũng chẳng phải là tệ hại. Dù sao cô đã gắn bóvới bộ dạng này nhiều năm, vẫn rất có tình cảmTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-dau-nha-giau/745262/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.