“Haha, quá mạnh, cái gì Đế Tử của Thiên Địa Hội, đều cho chúng ta nằm sấp!”
Bên ngoài Màn Ảnh, nhìn xem Lạc Nam cường hoành đại triển thần uy, bất chấp cả Viên Hồng Ma và Linh Trần giải cứu đem Phạm Chí làm thịt, đám em vợ của Lạc Nam lập tức vỗ tay khen ngợi.
Bọn hắn hai mắt đỏ bừng, hô hấp dồn dập, nhiệt huyết sôi trào, dường như chính bọn hắn là người đem Phạm Chí đánh cho tơi tả vậy.
Đáng giá, lần này liều lĩnh đến xem Thiếu Đế Chi Chiến quả thật là đáng giá.
“Các ngươi đắc ý cái gì? Côn Lôn Thiếu Chủ mạnh mẽ có liên quan gì đến các ngươi?”
Nhìn thấy biểu hiện của đám người Vương Ưng, không ít tán tu xung quanh bĩu môi khinh thường. Lạc Nam quả thật bá đạo không có biên giới, nhưng người ta là Côn Lôn Thiếu Chủ cao cao tại thượng, sau lưng có Thiên Đế sư phụ làm chỗ dựa, liên quan gì đám Tiên Vương các ngươi?
“Hừ, chúng ta là người hâm mộ của Côn Lôn Thiếu Chủ không được à?”
Băng Dũng, Thủy Mặc trợn tròn mắt quát lại, trong lòng thầm nghĩ nếu để các ngươi biết Lạc Nam là tỷ phu của bọn ta, các ngươi còn không ghen tị đến chết? Mặc dù tự hào và kiêu ngạo, nhưng bọn hắn đủ thông minh để không khoe khoang, tránh gây ra phiền phức không đáng có cho tỷ phu mình.
Bất quá mấy người Thủy Mặc không biết rằng, trong lúc bọn hắn đang hưng phấn vì biểu hiện kinh người của Lạc Nam, thì ở cách đó không xa…có một nhân vật đang yên lặng dõi theo bọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-ba-chu/2884043/chuong-1200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.