Mang theo tâm tình thấp thỏm, Lạc Nam đi qua đi lại bên ngoài Nam Thiên Môn.
Nam Thiên Tố bảo hắn chờ nàng một chút, cũng không biết là muốn làm gì.
Bất quá cũng chẳng phải chờ quá lâu, một thiếu nữ như tiểu thư đài các đã nhẹ nhàng bước đến, đôi mắt long lanh không hề che giấu sự sùng bái khi nhìn về phía Lạc Nam, cung kính nói:
“Cô gia, Môn Chủ cho mời!”
“Tiểu Ái, đã lâu không thấy.” Lạc Nam nở nụ cười.
Thị nữ này là người đã chăm sóc hắn khi mới được Nam Thiên Tố mang về Nam Thiên Môn, khi đó hắn vẫn trọng thương.
Tiểu Ái là thị nữ được Nam Thiên Môn thu dưỡng từ nhỏ, là nha hoàn của Nam Thiên Tố.
“Là cô gia không thấy người ta, người ta vẫn luôn từ xa nhìn trộm cô gia nha.” Tiểu Ái phụng phịu nói.
Lạc Nam ở Nam Thiên Môn có danh vọng không thua gì Môn Chủ, toàn bộ từ trên xuống dưới ai mà không sùng bái và ngưỡng mộ hắn?
Tiểu Ái và rất nhiều nữ đệ tử khác đều giống như vậy, trong phòng có treo cả bức hoạ của Lạc Nam.
Lạc Nam mỉm cười xoa xoa đầu nàng, lúc này mới nhờ Tiểu Ái dẫn đường.
Rất nhanh, hai người đã đến một khu vườn trồng đầy hoa hồng đỏ rực, nở rộ mỹ lệ sặc sỡ.
Ở giữa vườn hoa là một gian phòng ưu nhã được làm bằng gỗ, bày trí vô cùng thanh lịch, nhã nhặn.
“Đây là khuê phòng của tiểu thư.” Tiểu Ái nhún người, nhẹ vỗ tay.
Chợt có hai hàng thị nữ bưng mâm bước đến, mang theo một bộ y
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-ba-chu/2895364/chuong-2504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.