“Cái gì?”
Đám người hoài nghi mình nghe lầm, nhìn chằm chằm vào Cầm Dao Nhã.
Ngay cả Đan Phỉ cũng tròn xoe mắt, mặc dù nàng biết Cầm Dao Nhã từng có ý muốn mời gọi Tiểu Ma, nhưng cũng không nghĩ đến lại lấy ra đồ vật quan trọng như thế đặt cược Tiểu Ma chiến thắng a.
“Đùa sao?” Hương Trà bất mãn nói:
“Sư tỷ ngươi không thể như vậy, ta đã cược sư đệ của mình từ trước rồi.”
“Không sao cả, cùng lắm ta và muội chia đôi phần thắng là được.” Cầm Dao Nhã sắc mặt bình thản không chút gợn sóng nói.
“Nhưng tại sao lại là hắn? Thiếu gì đối tượng để ngươi lựa chọn?” Đan Phỉ hừ một tiếng.
“Ta chỉ chọn người có khả năng chiến thắng cao nhất mà thôi.” Cầm Dao Nhã ung dung đáp.
Nghe thấy lời này, đám người Bùi Vũ, Long Trần và Ma Ngao đưa mắt nhìn nhau, đều chứng kiến đối phương sự kinh ngạc.
Tiểu Ma kia có tài đức gì, vậy mà được Cầm Dao Nhã xem trọng như vậy?
Thất trưởng lão cũng hơi nhíu mi, vừa rồi số lượng đệ tử quá nhiều nên nàng không có để ý lắm, đệ tử Tiểu Ma kia có gì đặc biệt à?
Trong lúc nhất thời, tất cả đều đưa mắt nhìn về phía pháp trận, muốn xem các đệ tử thể hiện.
Lần đặt cược này thủ bút có chút lớn, tất cả đều là vật phẩm quý hiếm trong hàng ngũ Thiên Đạo Cấp.
Có trách chỉ có thể trách Hương Trà, ai kêu Ngũ Hành Thiên Thuỷ mà nàng lấy ra có giá trị cao như thế, những người khác muốn đánh cược cũng không thấy dùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-ba-chu/2895547/chuong-2687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.