Trần Vọng vô cùng ghét bỏ bộ dáng lôi thôi bẩn thỉu của Quý Vân Sơ, dứt khoát quay đầu không muốn nhìn nàng, nhắm mắt làm ngơ.
Hắn rút ra roi dài màu đen vung lên mạnh mẽ, roi “Bang” một tiếng đánh lên mặt đất, bụi bay đầy trời.
“Bây giờ các ngươi có thể tìm chết được rồi.
” Trần Vọng khinh thường liếc mắt nhìn hắc y nhân xung quanh, ngữ khí vô cùng lạnh nhạt.
Tên hắc y nhân dẫn đầu liên tục bị phớt lờ đã sớm nghẹn một bụng lửa giận, lúc này rốt cuộc cũng tìm được chỗ để chút giận: “Khẩu khí rất lớn, ta sẽ đánh cho ngươi quỳ xuống đất kêu gia gia, các huynh đệ lên cho ta!”Hắc y nhân xúm lại, mấy chục tên lại không có cách nào tiến lại gần vòng roi của Trần Vọng.
Quý Vân Sơ bị vây ở giữa không ngừng run lên bần bật, tựa gần con ngựa vừa bị ngã.
Nàng tránh ở sau lưng Trần Vọng, gắt gao dựa gần hắn, còn mãnh liệt chỉ huy: “Đại vương, bên kia bên kia, a đúng đúng, cứ như vậy, đánh hắn!”Trước hôm nay, Trần Vọng chưa từng nghĩ một người có thể ồn ào đến mức như vậy, hắn vô cùng không kiên nhẫn: “Ồn quá, muốn sống liền câm miệng lại!”Quý Vân Sơ che miệng không dám nói tiếp nữa.
Một khắc sau, trên mặt đất là đám hắc y nhân nằm ngổn ngang, nhưng lần này lại có chút khác biệt là trên người những người này hoàn toàn không nhìn ra dấu vết bị thương, trên mặt đất sạch sẽ không một giọt máu, nhìn giống mấy người bọn chúng giống bị đánh cho hôn mê
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-duong-thanh-ap-trai-phu-nhan/2098166/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.